Quê hương tôi là chuổi ngày chinh chiến, Tiếng bomb rền ru hát suốt canh đêm, Ru con chiếc bóng chờ bên song cữa, Đèn tàn hiu hắt mỏi bóng chinh nhân, Khuất nẽo chiều hôm át tiếng bomb rền, Con thơ mẹ yếu quê nhà xế bóng, Hỏa châu soi bóng đất mẹ lối về,; Đường hành quân vạn lối biết về đâu, Đường về quê cũ hảo châu mờ lệ, Chỉ là ảo mộng, còn là quê hương, Chinh chiến tàn rồi gió bụi chiến tranh, Nắng nhạt hồng phai kiếp sống mông manh, Lối xưa nhà cũ nay đâu còn nữa, Mộng hồn non nước thôi phải tan tành, Quê hương réo gọi vào đời chinh chiến Cho Tự-Do nhưng ước vọng không thành, Cong nòng súng gẩy dập vùi chiến đấu, Tự Do gẩy cánh ta chết không đành, Nữa hồn chinh chiến đi vào cải tạo, Nữa mãnh sơn hà tan tác biển khơi;...