Chỗ Không — Nơi Có — Chốn Có Hay Không
Lưu-Nguyễn-Đạt
Chỗ Không
Bước vào một chỗ không em
Góc phòng xưa bỗng tối đen mịt mù
Tôi về như thể mộng du
Chân chưa động đất đã u mê rồi!
Ở chỗ không có bóng người
Tìm trong hoang tích một đời hư hao
Con đường nào tới cồn dâu
Để em còn biết lối vào hư vô.
Bỏ lại giọt lệ chưa khô
Tôi còn cất giữ trong hồ mắt em
Thì đâu chắc dễ gì quên
Từ em tiếng khóc lênh đênh phận người
Tôi vào một chỗ không tôi
Còn nghe trời đất luân hồi vòng vo
Chân tôi lủi thủi lần mò
Đuổi theo cho kịp chuyến đò không em…
Hư Vô
Nơi Có
đi về lối cũ có em
bóng sương phủ kín vực đêm ảo mù
ta như ánh bạc phù du
tay không buông thả chân tu vẽ người
thân thương nơi có em mời
gối mây nương tóc từ trời buông sao
cỏ thơm kết nối hoa đào
mắt xanh khẽ mở lòng nao núng chờ
mang theo hồn nước hững hờ
ta quên để lại ánh mờ sau em
tỉnh rồi lại ngỡ say thêm
rượu hay nước mắt môi mềm chia đôi
Em về nơi ấy có tôi
chưa tìm đã thấy buông trôi tình cờ
mất rồi lại có trong mơ
vừng trăng tím ngát bao giờ có em
Lưu-Nguyễn-Đạt
Nov.9, 2012
Chốn Có Hay Không
Chốn xưa còn có không em,
Hay thời gian đã vùi quên mịt mù.
Một đời phiêu lãng phù du,
Tình yêu vẫn đó, ngàn thu nhớ người.
Hôm nào ngà ngọc thân mời,
Tay vòng tay chặt, mắt ngời ánh sao.
Môi thơm tươi nụ hoa đào,
Lửa tình ngùn ngụt, lòng xôn xao chờ.
Xiêm y buông thõng hững hờ,
Vùi cơn ân ái nhạt bờ môi em.
Trăng soi thân ngọc rực thêm,
Một thời, chốn ấy êm đềm có đôi.
Nhớ không em, lúc bên tôi?
Đừng quay lưng lại, bỏ rơi tình cờ.
Còn tôi sống mãi trong mơ,
Chốn xưa không? có? bao giờ tỉnh đây?
Nguyễn P. Thúy
November 9, 2012
www.vietthuc.org
@ Quân-sử Việt-Nam